Gặp nhau lúc sắp tan ca trực tại nơi điều trị những bệnh nhân Covid-19 nặng ở khoa 6A, Bệnh viện Hồi sức Covid-19 (TP Thủ Đức, TP Hồ Chí Minh), anh Mai Tuyên Huấn ngẫu hứng đọc cho chúng tôi nghe những câu mở đầu trong bài thơ “Cùng nhau ta đi…” do chính anh sáng tác:
CÙNG NHAU TA ĐI
Gặp nhau trong lúc giao ca
Mà anh chẳng biết đó là em đâu
Kín bưng từ dưới lên đầu
Kính che giọt bắn ngập bầu sương rơi
Bước chân chậm chạp rã rời
Chẳng còn đủ sức nói lời chia tay
May mà anh kịp vào thay
Em ra kết thúc một ngày lê thê
Tạm quên công việc bộn bề
Lên xe em được trở về nghỉ ngơi
Còn anh giờ tiếp tục "bơi"
Gian truân nhưng vẫn tuyệt vời làm sao
Ta vì nghĩa cử lớn lao
Cùng nhau chung một chiến hào bên anh
Mai đây nhiệm vụ hoàn thành
Trăm hoa tươi thắm kết vành vinh quang
Anh Huấn là một điều dưỡng của Khoa Điều trị tự nguyện, Bệnh viện Nhi Thanh Hóa tình nguyện tham gia vào đoàn cán bộ y tế hỗ trợ chống dịch tại TP Hồ Chí Minh từ ngày 13/7/2021 và được điều động đến Bệnh viện hồi sức Covid-19.
Bài “Cùng nhau ta đi…” được anh sáng tác “cấp tốc” ngay sau khi kết thúc một ca làm việc tại đây.
Không giấy, không bút, người điều dưỡng 45 tuổi ghi lại trên điện thoại cảm xúc của mình trong những ngày bước vào tuyến đầu chống dịch. Anh Huấn xem bài thơ như một lời nhắn gửi, động viên tinh thần cho chính mình và cho các đồng đội, đồng nghiệp đang ngày đêm cứu chữa cho các F0.
Thế nhưng ít ai ngờ rằng không lâu sau đó, điều dưỡng Mai Tuyên Huấn lại trở thành một F0.
Giấu gia đình chuyện bị dương tính
“Sau hơn 10 ngày vào TP Hồ Chí Minh hỗ trợ chống dịch, tôi được phát hiện dương tính với SARS-CoV-2. Ban đầu, tôi khá lo lắng. Tuy nhiên, vì đã được tiêm vaccine, lại có kiến thức về y khoa đồng thời được sự hỗ trợ, chăm sóc, động viên tận tình của bệnh viện và các đồng nghiệp, sau hơn 10 ngày cách ly điều trị, tôi được cho xuất viện để về nhà nghỉ ngơi. Lúc ra viện, tôi vẫn còn dương tính với SARS-CoV-2 nhưng tải lượng virus thấp, khả năng lây nhiễm không còn. Thế nhưng, nhận thấy lực lượng y tế chăm sóc và điều trị bệnh nhân Covid-19 tại đây đang bị thiếu hụt và cảm thấy sức khỏe của mình đã ổn định, tôi tình nguyện xung phong đi làm trở lại nhằm giảm bớt gánh nặng cho các đồng nghiệp” - anh Huấn chia sẻ.
Anh Huấn tâm sự rằng, những ngày nằm trong khu cách ly điều trị, anh cảm thấy rất áy náy vì mình không may bị nhiễm Covid-19, không thể sát cánh cùng đồng nghiệp. Trong khi đó, ở các khoa, đồng nghiệp của anh lại đang rất vất vả với việc chăm sóc các bệnh nhân nặng và nguy kịch.
Ban đầu, anh Huấn giấu gia đình ở quê nhà Thanh Hóa việc mình bị nhiễm bệnh. Song, anh cũng không thể giấu mãi được, lúc nghe tin, mọi người trong gia đình rất lo lắng. Hiểu được điều này, anh Huấn thường xuyên gọi video về nhà để mọi người thấy rằng mình vẫn khỏe đồng thời động viên, trấn an tinh thần cho mẹ già, vợ và hai con nhỏ… “Tôi sẽ tiếp tục cùng các đồng nghiệp chiến đấu hết mình. Mong dịch bệnh sớm chấm dứt để mọi người có thể trở lại cuộc sống bình thường”, anh Huấn tâm sự.